9 1 Gióp trả lời rằng, 2 “Phải, tôi biết là vậy. Nhưng làm sao loài người có thể công bình trước mặt Đức Chúa Trời? 3 Nếu người muốn tranh luận với Đức Chúa Trời, người cũng không thể đáp lại Ngài một ngàn lần. 4 Đức Chúa Trời có trí khôn và sức mạnh; ai cứng cỏi trước mặt Ngài để thành công? – 5 Ngài dời núi mà không cảnh báo bất kỳ ai, trong cơn giận Ngài lật đổ chúng – 6 Ngài là Đấng làm rúng động trái đất khỏi chỗ nó và các trụ nó rung rinh. 7 Chính Đức Chúa Trời truyền mặt trời không mọc, nó không mọc, Đấng bao phủ các ngôi sao, 8 một mình Ngài giương các từng trời, giẫm lên sóng biển, 9 Ngài dựng nên Sao Bắc đẩu, Sao Cày, và Sao Rua, cùng những chòm sao phương nam. 10 Chính Đức Chúa Trời là Đấng làm những việc lớn lao, khó hiểu – thật vô số những việc phi thường. 11 Kìa, Ngài đi cạnh tôi, tôi không thấy Ngài; Ngài lướt ngang qua, tôi cũng không thấy Ngài. 12 Nếu Ngài cất mạng ai, ai có thể ngăn nổi Ngài? Ai dám hỏi Ngài, ‘Chúa làm gì vậy?’ 13 Đức Chúa Trời sẽ không rút cơn giận của Ngài; những người giúp đỡ Ra-háp quỳ dưới chân Ngài. 14 Làm sao tôi có thể trả lời Ngài, tôi có thể lựa lời biện luận với Ngài không? 15 Thậm chí nếu tôi công bình, tôi cũng không thể trả lời Ngài; tôi chỉ có thể nài xin sự thương xót của Đấng phán xét tôi. 16 Thậm chí nếu tôi kêu cầu và Ngài đáp lời tôi, tôi sẽ không tin là Ngài nghe tiếng tôi. 17 Vì Ngài vùi dập tôi bằng giông tố và vô cớ gia tăng vết thương tôi. 18 Ngài thậm chí không cho phép tôi thở; trái lại, Ngài lấp đầy tôi bằng sự đắng cay. 19 Nếu chúng ta nói về sức lực, kìa, Ngài là Đấng hùng mạnh! Và nếu nói đến công lý? Thì Ngài hỏi, ‘Ai dám chất vấn Ta?’ 20 Dù tôi là người công bình, thì miệng tôi sẽ lên án tôi; dù tôi vô tội, nó sẽ chứng minh là tôi có tội. 21 Tôi vô tội, nhưng tôi không bận tâm nữa; tôi khinh miệt cuộc đời tôi. 22 Tất cả đều như nhau; do đó tôi nói rằng Ngài diệt người vô tội cũng như người gian ác. 23 Nếu tai họa bỗng dưng giết chết, Ngài sẽ nhạo cười nỗi ưu phiền của người vô tội. 24 Trái đất bị phó vào tay của kẻ ác; Đức Chúa Trời che mắt các quan tòa. Nếu chẳng phải Ngài, thì là ai? 25 Những ngày của tôi qua nhanh hơn kẻ trạm; chúng biến mất; chẳng thấy điều gì tốt lành cả. 26 Chúng lướt qua nhanh như chiếc thuyền nan, và nhanh như đại bàng sà vào con mồi. 27 Nếu tôi nói rằng tôi sẽ không quên lời than phiền của tôi, rằng tôi sẽ bỏ mặt buồn thảm và tươi cười, 28 tôi sẽ sợ mọi nỗi khổ của tôi vì tôi biết rằng Ngài sẽ không kể tôi là vô tội. 29 Tôi bị lên án; vậy thì sao tôi phải cố gắng một cách vô ích? 30 Nếu tôi tắm trong tuyết và rửa tay cho sạch, 31 Đức Chúa Trời sẽ dìm tôi xuống mương, quần áo tôi trở nên dơ bẩn. 32 Vì Đức Chúa Trời chẳng phải là người phàm như tôi, để tôi có thể đối đáp Ngài, để chúng tôi cùng nhau ra tòa. 33 Chẳng có thẩm phán nào giữa chúng ta để đặt tay lên cả hai chúng ta. 34 Chẳng có quan tòa nào có thể cất cây gậy của Đức Chúa Trời khỏi tôi, Đấng có thể ngăn sự kinh khiếp làm tôi hoảng loạn. 35 Tôi sẽ lên tiếng và không sợ Ngài. Nhưng như hiện nay, tôi không thể làm vậy được.