3 1 Sau việc này, Gióp mở miệng rủa sả ngày sinh của ông. 2 Ông nói: 3 “Ước gì ngày tôi sinh ra tàn lụi, đêm nói rằng, ‘Một bé trai được thụ thai.’ 4 Ước gì ngày đó tối tăm; ước gì Đức Chúa Trời từ trên cao không nhớ đến nó, ánh mặt trời cũng không chiếu trên nó. 5 Ước gì bóng đêm và bóng sự chết cứ bao trùm nó; ước gì mây che phủ nó; ước gì mọi thứ làm cho ngày ấy đen tối thật khiến kinh hãi. 6 Ước gì bóng tối hãm đêm ấy: ước gì nó đừng hoan hỉ giữa các ngày trong năm; ước gì nó không được tính trong số các tháng. 7 Kìa, ước gì đêm đó tĩnh mịch; ước gì đêm ấy không có tiếng reo vui. 8 Hãy để họ rủa sả ngày đó, là những người biết đánh thức Lê-vi-a-than. 9 Hãy để những ngôi sao chạng vạng trong ngày đó trở nên tối tăm. Hãy để ngày đó tìm ánh sáng nhưng chẳng thấy ánh sáng; nó cũng chẳng thấy bình minh ló dạng, 10 vì ngày ấy không đóng cửa tử cung mẹ tôi, cũng không giấu sự khó khăn khỏi mắt tôi. 11 Sao tôi không chết ngay khi vừa lọt lòng mẹ? Sao tôi không trút linh hồn khi mẹ tôi sanh tôi ra? 12 Sao đầu gối của mẹ đỡ lấy tôi? Hay tại sao có bầu sữa mẹ cho tôi bú? 13 Vì bấy giờ tôi ắt sẽ nằm yên; tôi hẳn sẽ ngủ và an nghỉ 14 cùng các vua và cố vấn trên đất, là những người đã xây lăng mộ cho mình mà nay đã đổ nát. 15 Hoặc tôi hẳn sẽ nằm cùng các hoàng thân giàu có, họ chứa vàng bạc đầy nhà. 16 Hay tôi có thể bị chết non, như hài nhi không hề thấy ánh sáng. 17 Kẻ ác thôi quấy phá; người mệt mỏi được yên nghỉ. 18 Tù nhân chung sống thư thái; họ không nghe tiếng của chủ nô. 19 Người thấp bé và người giàu sang đều ở đó; tôi tớ được tự do khỏi chủ mình. 20 Sao người khốn khổ được thấy ánh sáng; sao người cay đắng trong lòng lại được sống; 21 người nào muốn chết thì cũng không chết được; họ tìm sự chết nhiều hơn những người tìm kho tàng? 22 Sao người hớn hở vui mừng được thấy ánh sáng trong khi người có thể tìm mộ? 23 Sao người chẳng biết đường lối mình lại được thấy ánh sáng, tức là người được Đức Chúa Trời bảo vệ? 24 Tôi thở dài thay vì ăn; tôi rên rỉ như nước tràn tuôn 25 Vì điều tôi sợ đã đến trên tôi; điều tôi khinh khiếp đã xảy đến với tôi. 26 Tôi không thoải mái, tôi không yên tịnh, tôi không được nghỉ ngơi; gian khó đã đến.