29 1 Đây là những lời mà Giê-hô-va truyền bảo Môi-se phải nói lại cho dân chúng tại xứ Mô-áp, những lời được thêm vào giao ước mà Ngài đã lập với họ tại Hô-rếp. 2 Môi-se gọi toàn thể Y-sơ-ra-ên và nói với họ: “Mắt các ngươi đã chứng kiến mọi việc mà Giê-hô-va làm tại Ai Cập cho Pha-ra-ôn, cho toàn thể quần thần, và cho cả xứ ông ta – 3 những tai vạ kinh khiếp mà mắt các ngươi nhìn thấy, là các dấu hiệu, và các phép lạ lớn ấy. 4 Nhưng cho đến hôm nay, Giê-hô-va chưa ban cho các ngươi tấm lòng hiểu biết, cặp mắt nhìn rõ, đôi tai nghe thấy. 5 Tôi đã dẫn dắt các ngươi suốt bốn mươi năm trong hoang mạc; áo quần các ngươi mặc không sờn rách, giày dép các ngươi mang chẳng cũ mòn. 6 Các ngươi không ăn bánh, không uống rượu nho hay bất kỳ thức gì có cồn, để các ngươi biết rằng Giê-hô-va là Đức Chúa Trời mình. 7 Khi các ngươi đến nơi này, Si-hôn, vua Hết-bôn, và Óc, vua Ba-san, xông ra đón đánh chúng ta, nhưng chúng ta đã đánh bại họ. 8 Chúng ta chiếm xứ họ và chia cho bộ tộc Ru-bên, bộ tộc Gát, cùng phân nửa bộ tộc Ma-na-se làm sản nghiệp. 9 Vậy nên hãy gìn giữ các lời của giao ước này và thực hành, để các ngươi được thịnh vượng trong mọi việc mình làm. 10 Hôm này, toàn thể anh em đang đứng trước Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình – nào tộc trưởng các bộ tộc, giới trưởng lão, các viên chức – tức toàn thể nam giới trong Y-sơ-ra-ên, 11 cùng vợ con các ngươi, khách ngoại kiều sống giữa các ngươi trong trại các ngươi, từ người đốn củi đến người kéo nước cho các ngươi. 12 Các ngươi có mặt tại đây để tham gia vào giao ước với Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình và vào lời thề mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời lập với các ngươi hôm nay, 13 để hôm nay Ngài khiến các ngươi trở nên một dân cho Ngài, còn Ngài sẽ làm Đức Chúa Trời của các ngươi, như Ngài đã phán với các ngươi và thề hứa với các tổ phụ các ngươi là Áp-ra-ham, Y-sác, và Gia-cốp. 14 Không phải chỉ riêng với các ngươi mà tôi lập giao ước và lời thề này 15 – tức mọi người đang đứng trước mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời chung với chúng ta đây, mà còn với những người không có mặt cùng chúng ta hôm nay nữa. 16 Các ngươi biết chúng ta đã sống tại Ai Cập như thế nào, và chúng ta đã vượt qua các quốc gia mà các ngươi đã đi qua ra làm sao. 17 Các ngươi đã thấy những vật đáng kinh tởm của họ: các tượng bằng gỗ, bằng đá, bằng bạc, bằng vàng ở giữa họ, 18 cho nên trong các ngươi không được có bất kỳ đàn ông, phụ nữ, gia đình hay bộ tộc nào trở lòng lìa bỏ Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình mà đi phụng thờ các thần của các dân tộc đó – để giữa các ngươi không có thứ rễ nào sinh ra mật đắng, ngải cứu, 19 để khi người nào nghe các lời rủa sả này, thì họ không nhủ thầm trong lòng, rằng: ‘Mình vẫn sẽ được an bình, cho dù có sống với tấm lòng chai đá.’ Sống như thế sẽ rước họa cho đất ướt cùng đất khô. 20 Giê-hô-va sẽ không tha tội cho họ, trái lại, cơn giận của Giê-hô-va và lòng ghen tức Ngài sẽ dồn chứa đối với họ; mọi tai vạ chép trong sách này sẽ giáng trên họ và Giê-hô-va sẽ xóa sạch tên tuổi họ ở dưới trời. 21 Giê-hô-va sẽ tách riêng họ ra khỏi mọi bộ tộc Y-sơ-ra-ên để giáng họa, y theo mọi tai vạ trong giao ước được chép trong sách luật pháp này. 22 Thế hệ tương lai, tức các con cái anh em lớn lên sau này, và người ngoại quốc từ phương xa đến, sẽ lên tiếng khi nhìn thấy các tai vạ trong xứ này cùng những chứng bệnh mà Giê-hô-va đã khiến nó mắc phải – 23 và khi họ thấy khắp cả xứ chỉ toàn là lưu huỳnh với muối cháy, không ai gieo trồng, chẳng chi sinh trái, cây cỏ cũng chẳng mọc, giống cảnh điêu tàn của thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ, Át-ma và Sê-bô-im mà Giê-hô-va đã phá hủy trong cơn thạnh nộ và cơn giận Ngài – 24 thì họ cùng với mọi dân khác sẽ thắc mắc: ‘Vì sao Giê-hô-va đã đãi xứ này như thế? Do đâu mà có cơn giận phừng phừng như vậy? 25 Rồi có người sẽ đáp lại: ‘Đó là vì họ đã bỏ giao ước của Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của tổ phụ mình, là giao ước Ngài lập với họ khi đem họ ra khỏi xứ Ai Cập, 26 và vì họ đi phụng thờ các thần khác và quỳ lạy chúng nó, là các thần họ chưa từng biết và Ngài cũng không cho phép họ thờ lạy. 27 Vì vậy, Giê-hô-va đã nổi giận với xứ ấy, và Ngài giáng xuống đủ thứ tai vạ được chép trong sách này. 28 Trong lúc thạnh nộ và giận dữ, Giê-hô-va đã bứng họ ra khỏi xứ và ném họ vào xứ khác, như ngày nay.’ 29 Những việc kín nhiệm hoàn toàn thuộc về Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta, nhưng những điều được mặc khải mãi mãi thuộc về chúng ta và con cháu chúng ta, để chúng ta thực hành mọi lời trong luật pháp này.