20 1 Khi các ngươi xung trận để giao chiến với quân thù, nhưng lại thấy họ có nhiều ngựa, xe, và người đông hơn mình, thì các ngươi cũng đừng sợ; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời, Đấng đem các ngươi ra khỏi Ai Cập, vẫn ở cùng các ngươi. 2 Khi gần đến lúc giao chiến thì thầy tế lễ phải sẽ bước tới phát biểu trước mọi người, 3 rằng: ‘Này, Y-sơ-ra-ên, hãy nghe đây. Hôm nay các ngươi sắp giao chiến với quân thù; các ngươi không được nao núng tinh thần; đừng hoang mang, đừng run rẩy, cũng đừng kinh sợ chúng; 4 vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời đi cùng các ngươi để chiến đấu với quân thù thay cho các ngươi, và giải cứu các ngươi.’ 5 Các quan tướng sẽ phải nói với mọi người, rằng: ‘Ở đây có ai mới cất nhà mà chưa vào ở không? Người đó hãy trở về nhà, vì biết đâu mình sẽ chết trận và một người khác sẽ được ở nhà đó. 6 Có ai trồng vườn nho mà chưa được ăn trái nó không? Người đó hãy trở về nhà, vì biết đâu mình sẽ chết trận và người khác được ăn trái. 7 Có ai đã hứa hôn với một phụ nữ mà chưa kịp làm lễ cưới không? Người ấy hãy trở về nhà, vì biết đâu mình sẽ chết trận, và một người khác sẽ cưới vợ hứa của mình.’ 8 Các quan tướng phải nói thêm với mọi người, rằng: ‘Có ai sợ hãi hoặc sờn lòng không? Người đó hãy trở về nhà để khỏi khiến lòng các ngươi bị nao sờn giống như mình.’ 9 'Khi các quan tướng đã phát biểu với mọi người như vậy rồi thì họ phải chỉ định các viên chỉ huy binh lính 10 Khi các ngươi tiến đánh một thành nào thì trước tiên hãy nghị hòa với thành đó. 11 Nếu họ chấp nhận đề nghị của các ngươi và mở cửa thành đón tiếp các ngươi, thì toàn thể cư dân trong thành phải chịu lao động cưỡng bách phục dịch các ngươi. 12 Nhưng nếu họ không chịu nghị hòa với các ngươi, mà lại khai chiến với các ngươi, thì các ngươi phải công thành; 13 một khi Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã cho các ngươi được thắng và khiến họ phải khuất phục các ngươi, thì các ngươi phải giết hết đàn ông trong thành. 14 Nhưng phụ nữ, trẻ con, gia súc cùng mọi thứ trong thành, tức toàn bộ tài sản nó, thì các ngươi sẽ đoạt lấy làm chiến lợi phẩm cho mình. Các ngươi sẽ hưởng chiến lợi phẩm từ quân thù mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ban cho các ngươi. 15 Các ngươi phải xử như vậy với tất cả các thành cách xa mình, tức các thành không thuộc trong số thành của các dân tộc dưới đây. 16 Tại các thành của những dân tộc mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ban cho các ngươi làm sản nghiệp thì các ngươi không được chừa lại bất kỳ thứ gì có hơi thở. 17 Trái lại,các ngươi phải diệt sạch hết bọn họ: dân Hê-tít, dân A-mô-rít, dân Ca-na-an, dân Phê-rê-sít, dân Hê-vít, và dân Giê-bu-sít, như Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã truyền bảo các ngươi. 18 Hãy làm vậy để họ đừng dạy các ngươi hành xử theo những lề thói đáng kinh tởm như họ làm cho các thần của mình. 19 Khi các ngươi vây thành nào lâu ngày, hãm đánh để chiếm lấy nó, các ngươi không được dùng rìu để hủy hoại cây cối nó. Vì các ngươi có thể hưởng hoa quả từ cây, nên các ngươi không được đốn hạ nó. Vì phải chăng cây ngoài đồng là quân thù nên các ngươi phải công hãm? 20 Chỉ những cây nào các ngươi biết là không phải cây ăn quả thì anh em mới được đốn hạ để dựng công sự tiến đánh thành đang lâm chiến với mình, cho đến khi nó thất thủ.