19 1 Khi Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã diệt hết các dân đang sống trong xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ban cho các ngươi, và khi các ngươi kế thừa họ sống trong các thành cũng như nhà cửa của họ, 2 thì các ngươi phải chọn ra ba thành cho mình ở chính giữa xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ban cho các ngươi sở hữu. 3 Các ngươi phải đắp một con đường và chia địa phận xứ mình thành ba phần, tức xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ban cho các ngươi thừa hưởng, để mọi kẻ sát nhân có thể chạy đến ẩn náu tại đó. 4 Luật dành cho kẻ giết người chạy đến đó để được sống là thế này: bất kỳ ai vô tình giết chết người khác không phải do tư thù sẵn có – 5 chẳng hạn như ai đó đi vào rừng đốn cây cùng một người khác, nhưng khi vung rìu lên chặt cây thì đầu rìu vụt khỏi cán văng trúng người kia, gây tử vong – lúc đó người này phải chạy đến một trong các thành này để được sống. 6 Nếu không, kẻ đòi nợ máu có thể đuổi theo kẻ sát nhân, và trong cơn giận sôi sục đuổi kịp anh ta vì đường xa, rồi đánh giết đi, dầu anh này không đáng chết vì trước khi vụ việc xảy ra anh ta không có tư thù gì với người bị giết. 7 Vậy nên tôi truyền bảo các ngươi chọn ra ba thành cho mình. 8 Nếu Giê-hô-va Đức Chúa Trời mở rộng bờ cõi của các ngươi, như Ngài đã thề hứa với các tổ phụ các ngươi, và ban cho các ngươi toàn bộ xứ mà Ngài đã thề hứa ban cho các tổ phụ các ngươi; 9 nếu các ngươi giữ và làm theo mọi điều răn này mà tôi truyền bảo cho các ngươi ngày nay – như phải yêu mến Giê-hô-va Đức Chúa Trời và luôn bước đi trong các đường lối Ngài, thì các ngươi phải chọn thêm ba thành nữa cho mình, ngoài ba thành kia. 10 Phải làm như vậy để máu vô tội không bị đổ ra trong xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ban cho các ngươi làm cơ nghiệp và các ngươi khỏi mắc tội làm đổ máu. 11 Nhưng nếu có ai thù ghét một người khác, rình rập rồi xông vào đánh người đó, gây thương tích trầm trọng khiến anh ta tử vong, sau đó chạy đến ẩn nấp tại một trong các thành này, 12 thì các trưởng lão trong thành kẻ sát nhân phải cho người đến giải hắn về, rồi giao hắn cho người đòi nợ máu, để giết chết hắn đi. 13 Mắt các ngươi không được thương xót hắn, mà phải trừ diệt kẻ phạm tội đổ máu khỏi Y-sơ-ra-ên, để các ngươi được phước. 14 Các ngươi không được di dời mốc địa giới của người lân cận mà họ đã đặt tại chỗ nó từ lâu về trước, trên phần đất các ngươi được thừa hưởng, trong xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ban cho các ngươi sở hữu. 15 Một nhân chứng duy nhất không đủ để quy kết một ai đó về bất kỳ vi phạm hoặc tội lỗi nào trong bất kỳ trường hợp nào; bất cứ vụ việc nào cũng cần phải có hai nhân chứng hoặc ba nhân chứng mới xác định được. 16 Giả sử có một nhân chứng gian đứng lên làm chứng rằng người nào đó đã làm điều sai trái để cáo tội người này. 17 Lúc ấy, cả hai bên liên quan đến cuộc tranh tụng phải ra hầu Giê-hô-va trước mặt các thầy tế lễ và quan xử kiện đương chức tại thời điểm đó. 18 Quan xử kiện sẽ xét hỏi kỹ càng; nếu nhân chứng đó cáo gian và đã làm chứng dối về người anh em kia, 19 thì các ngươi phải xử kẻ đó theo như cách hắn muốn xử anh em mình; và các ngươi sẽ trừ bỏ điều ác khỏi giữa vòng các ngươi. 20 Như vậy, những ai nghe sẽ sợ và từ đó sẽ không dám phạm điều ác như vậy giữa vòngcác ngươi nữa. 21 Mắt các ngươi không được thương xót; mạng đền mạng, mắt đền mắt, răng đền răng, tay đền tay, chân đền chân.