Trên đường đến Ca-na-an Gia-cốp gửi tin cho anh trai mình là Ê-sau.
Gia-cốp mong được ơn trước mặt Ê-sau.
Gia-cốp sợ hãi nên chia người của mình thành hai toán để nếu Ê-sau tấn công toán này thì toán kia có thể thoát được.
Gia-cốp sợ hãi nên chia người của mình thành hai toán để nếu Ê-sau tấn công toán này thì toán kia có thể thoát được.
Gia-cốp cầu xin Đức Giê-hô-va giải cứu ông khỏi tay Ê-sau.
Gia-cốp nhắc lại rằng Đức Giê-hô-va đã hứa làm cho Gia-cốp thịnh vượng và cho dòng dõi ông đông như cát biển.
Gia-cốp nghĩ có thể làm cho Ê-sau nguôi giận với những tặng phẩm mà ông gửi đến cho Ê-sau, để sau đó khi ông đến thì Ê-sau sẽ tiếp nhận ông.
Ông đã đưa vợ, các nàng hầu cùng các con đi qua chỗ cạn của sông Gia-bốc.
Gia-cốp vật lộn với một người cho đến rạng đông.
Người đó đánh vào xương hông Gia-cốp, làm cho xương hông bị trặc.
Gia-cốp yêu cầu người đó phải chúc phước cho ông.
Người đó nói tên của Gia-cốp bây giờ sẽ là Y-sơ-ra-ên.
Gia-cốp nói rằng ông đã thấy Đức Chúa Trời mặt đối mặt vào đêm hôm đó.
Gia-cốp bị khập khiểng vì trặc xương hông sau đêm đó.