25 1 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se trên Núi Si-nai như sau: 2 "Hãy nói với dân Y-sơ-ra-ên như vầy: 'khi các ngươi vào trong xứ mà Ta ban cho các ngươi, khi ấy đất phải được giữ một lễ Sa-bát cho Đức Giê-hô-va. 3 Các ngươi phải gieo ruộng mình trong sáu năm, và trong sáu năm các ngươi phải hớt nho mình và thu hoạch thổ sản. 4 Nhưng qua năm thứ bảy, một lễ Sa-bát yên nghỉ trọng thể cho xứ phải được tuân giữ, một lễ Sa-bát cho Đức Giê-hô-va. Các ngươi chớ có gieo trong ruộng hay hớt nho mình. 5 Các ngươi chớ có thâu lấy vụ mùa bất cứ gì mọc trong ruộng đó, và các ngươi chớ có thu hoạch vụ mùa nho trên những cây nho không hớt sửa đó. Đây sẽ là một năm trọng thể dành cho xứ. 6 Bất cứ thứ chi mà đất không được dọn mọc lên trong năm Sa-bát sẽ là đồ ăn cho các ngươi. Các ngươi, tôi trai và tớ gái của các ngươi, tôi tớ thuê mướn của các ngươi và người ngoại nào sống với các ngươi có thể mót lấy đồ ăn. 7 Và bầy gia súc của các ngươi và loài thú hoang cũng có thể ăn bất cứ gì mà đất sản xuất ra. 8 Các ngươi phải tính bảy lần Sa-bát của các năm, nghĩa là, bảy lần bảy năm, hầu cho sẽ có bảy ngày Sa-bát của các năm, tổng cộng là bốn mươi chín năm. 9 Khi ấy các ngươi phải thổi kèn tiếng vang khắp nơi nhằm ngày thứ mười của tháng thứ bảy. Vào ngày Lễ Chuộc Tội, các ngươi phải thổi kèn khắp cả xứ. 10 Các ngươi phải dâng năm thứ năm mươi cho Đức Giê-hô-va và công bố tự do khắp cả xứ cho hết thảy cư dân nó. Ấy sẽ là năm hân hỉ cho các ngươi, trong đó cơ nghiệp và nô lệ phải được trả lại cho các gia đình họ. 11 Năm thứ năm mươi sẽ là năm hân hỉ cho các ngươi. Các ngươi không được gieo hay lo liệu cho cả một mùa gặt. Hãy ăn bất cứ gì tự nó mọc lên, và thâu lấy những trái nho lọc lên trên các cây nho không được dọn. 12 Vì đây là năm hân hỉ, năm nầy sẽ là thánh cho các ngươi. Các ngươi phải ăn sản vật tự nó mọc lên ngoài đồng ruộng. 13 Các ngươi phải trả lại tài sản của ai đó cho chính họ trong năm hân hỉ nầy. 14 Nếu các ngươi bán bất kỳ sở đất nào cho người lân cận hoặc mua bất cứ sở đất nào từ người lân cận của các ngươi, các ngươi chớ lừa đảo hay sai trái với nhau. 15 Nếu các ngươi mua đất từ kẻ lân cận mình, hãy xem số năm và mùa màng có thể thu hoạch cho đến năm hân hỉ kế đó. Kẻ lân cận của các ngươi bán sở đất đó cũng phải xem xét như thế. 16 Một số nhiều năm cho đến năm hân hỉ kế tiếp sẽ làm tăng giá trị của sở đất, và một số năm ít hơn cho đến năm hân hỉ kế tiếp sẽ làm giảm giá trị, vì số mùa gặt đất sản xuất cho người chủ mới có liên quan đến số năm trước năm hân hỉ kế tiếp. 17 Các ngươi chớ có lừa đảo hay sai trái với nhau; thay vì thế, các ngươi phải tôn kính Đức Chúa Trời của các ngươi, vì Ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của các ngươi. 18 Vì lẽ đó các ngươi phải vâng theo các mạng lịnh của Ta, giữ luật lệ Ta, và làm theo chúng. Khi ấy các ngươi sẽ sống trong xứ thật an toàn. 19 Đất sẽ sanh ra sản vật của nó, và các ngươi sẽ ăn no nê và sống an ninh ở đó. 20 các ngươi sẽ nói: "Chúng tôi sẽ ăn gì trong năm thứ bảy? Hãy xem, chúng ta không thể gieo hay thu hoạch sản vật của chúng ta". 21 Ta sẽ giáng ơn phước của Ta trên anh em vào năm thứ sáu, và đất sẽ sanh sản vật đủ cho ba năm. 22 Các ngươi sẽ gieo trong năm thứ tám và tiếp tục ăn từ sản vật của năm trước và đồ ăn còn trong kho. Cho tới vụ mùa của năm thứ chín đem về, các ngươi có thể ăn từ các khoản dự trữ trong năm trước. 23 Đất không được đem bán cho người chủ thường trực mới, vì đất là của Ta. Các ngươi hết thảy là khách lạ và kiều ngụ tạm thời trên đất Ta. 24 các ngươi phải tuân giữ quyền chuộc lại trong cả xứ các ngươi sinh sống; các ngươi phải để cho đất phải được trả lại cho gia đình mà các ngươi đã mua đất từ đó. 25 Nếu đồng bào Y-sơ-ra-ên của các ngươi bị nghèo đi rồi vì lý do đó đã bán tài sản của mình, khi ấy người bà con gần nhất có thể đến và mua lại tài sản mà người kia bán cho các ngươi. 26 Nếu một người không có người thân nào để chuộc lấy tài sản của người, nhưng nếu người phất lên và có khả năng chuộc lại nó, 27 khi ấy người có thể tính số năm kể từ khi đất đem bán và bù lại cân đối cho người đã mua đất đó. Khi ấy, người có thể hồi lại với chính tài sản của mình. 28 Nhưng nếu người không thể chuộc đất lại cho mình, khi ấy đất mà người đã bán sẽ ở trong tay người có quyền làm chủ đã mua nó cho đến năm hân hỉ. Đến năm hân hỉ, đất sẽ trở về với người đã bán nó, và người chủ nguyên thủy sẽ trở về với tài sản của mình. 29 Nếu một người bán ngôi nhà trong thành phố có tường bao quanh, khi ấy người có thể mua nó lại trong vòng một năm sau khi đã bán nó đi. Trong một năm trọn, người ấy sẽ có quyền chuộc. 30 Nếu ngôi nhà chưa được chuộc trong một năm trọn, thì ngôi nhà trong thành có tường vây quanh sẽ trở thành tài sản thường trực của người đứng mua nó, trải khắp các thế hệ của dòng dõi người. Ngôi nhà ấy không được hồi lại vào năm hân hỉ. 31 Nhưng nhà cửa trong làng mạc không có tường vây quanh chúng sẽ là tài sản gắn với đồng ruộng của xứ. Chúng sẽ được mua lại, và chúng phải được hồi lại trong năm hân hỉ. 32 Tuy nhiên, nhà cửa do người Lê-vi làm chủ trong các thành của họ có thể được chuộc vào bất kỳ thời điểm nào. 33 Nếu một người Lê-vi không chuộc lại ngôi nhà mà người đã bán đi, khi ấy ngôi nhà bị bán đi trong thành phố mà nó tọa lạc phải được hồi lại trong năm hân hỉ, vì ngôi nhà ở trong các thành của người Lê-vi là tài sản của họ giữa vòng dân sự Y-sơ-ra-ên. 34 Nhưng đồng ruộng ở chung quanh các thành của họ không được bán đi vì chúng là tài sản thường trực của người Lê-vi. 35 Nếu đồng bào của các ngươi bị nghèo đi, người nầy không còn tự chu cấp cho mình nữa, khi ấy các ngươi phải giúp đỡ cho người y như anh em sẽ giúp cho một người lạ hoặc bất kỳ ai khác đang sinh sống giữa vòng các ngươi. 36 Đừng buộc tiền lời hay kiếm lợi từ người ấy cho dù là thế nào đi nữa, nhưng hãy tôn kính Đức Chúa Trời của các ngươi hầu cho những người kia kia có thể cứ sống với các ngươi. 37 Các ngươi chớ cho người vay tiền mà kiếm lời, cũng không bán cho người đồ ăn để kiếm lãi. 38 Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi, là Đấng đã đem các ngươi ra khỏi xứ Ai-cập, để Ta ban cho các ngươi xứ Ca-na-an, và Ta sẽ làm Đức Chúa Trời của các ngươi. 39 Nếu đồng bào của các ngươi bị nghèo đi rồi bán mình cho các ngươi, các ngươi chớ có bắt người lao động như một nô lệ. 40 Hãy đối đãi với người như một tôi tớ được thuê mướn. Người phải sống giống như kẻ sống tạm thời với các ngươi vậy. Người sẽ phục vụ với các ngươi cho đến năm hân hỉ. 41 Khi ấy người sẽ rời khỏi các ngươi, người và con cái người với người, và người sẽ trở lại với gia đình của chính mình và với tài sản của cha người. 42 Vì họ là tôi tớ của Ta mà Ta đã mua ra khỏi xứ Ai-cập. Họ sẽ không bị bán đi làm nô lệ. 43 Các ngươi chớ cai trị trên họ cách khắc nghiệt, nhưng các ngươi phải tôn kính Đức Chúa Trời của các ngươi. 44 Giống như với nô lệ nam và nữ của các ngươi, các ngươi có thể nhận lấy họ từ các dân sống ở chung quanh các ngươi, các ngươi có thể mua nô lệ từ nơi họ. 45 Các ngươi cũng có thể mua nô lệ từ những người ngoại nào đang sống giữa vòng các ngươi, nghĩa là, từ gia đình của những người đang sống với các ngươi, con cái đã sanh ra trong xứ của các ngươi. Họ có thể trở thành tài sản của các ngươi. 46 Các ngươi có thể cung cấp những nô lệ như thế làm cơ nghiệp cho con cái đến sau các ngươi, để giữ lấy làm tài sản. Đối với họ, các ngươi có thể mua làm nô lệ cho các ngươi, nhưng các ngươi chớ có cai trị khắc nghiệt trên các anh em mình giữa vòng dân Y-sơ-ra-ên. 47 Nếu một người ngoại hay ai đó đang sống tạm với các ngươi trở nên giàu có, và nếu một đồng bào Y-sơ-ra-ên bị nghèo đi rồi bán mình cho người ngoại, hay cho ai đó trong gia đình của người ngoại, 48 sau khi đồng bào Y-sơ-ra-ên của các ngươi bị bán đi, người ấy có thể được mua lại. Ai đó trong gia đình có thể chuộc lại người. 49 Có thể là bác, hoặc con trai của bác, đứng ra chuộc người, hoặc bất cứ ai là bà con gần với gia đình của người. Hay, nếu người trở nên giàu, người có thể chuộc lấy bản thân mình. 50 Người phải mặc cả với kẻ đã mua mình; họ phải tính những năm từ năm người bán mình đi với người mua cho đến năm hân hỉ. Cái giá chuộc người phải được tính toán trong việc giữ giá phải trả cho người tôi tớ thuê mướn, vì số năm người phải tiếp tục làm việc cho kẻ đã mua mình. 51 Nếu vẫn còn nhiều năm cho đến năm hân hỉ, người phải mua lại y như cái giá chuộc mình một số tiền cân xứng với số năm đó. 52 Nếu chỉ có một vài năm thì đến năm hân hỉ, thế thì người phải mặc cả với kẻ mua mình nghĩ đến số năm còn lại trước năm hân hỉ, và người phải trả giá chuộc mình đúng theo với số năm. 53 Người phải bị đối xử như một kẻ làm thuê hết năm nầy qua năm khác. Các ngươi phải biết chắc người không bị đối xử khắc nghiệt. 54 Nếu người không được chuộc với các phương tiện nầy, khi ấy người phải phục vụ cho đến năm hân hỉ, người và con cái người với người. 55 Đối với Ta, dân Y-sơ-ra-ên là hàng tôi tớ. Họ là tôi tớ của Ta mà Ta đã đem ra khỏi xứ Ai-cập. Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi'".