41 1 Ngươi có thể câu con thủy quái bằng lưỡi câu không? Hoặc dùng dây buộc chặt hàm nó? 2 Ngươi có thể xỏ dây vào mũi nó, hoặc dùng móc xoi qua hàm nó không? 3 Nó sẽ khẩn thiết van xin ngươi không? Nó sẽ nói những lời ngọt ngào với ngươi không? 4 Nó sẽ thỏa thuận với ngươi để ngươi bắt nó làm nô lệ đời đời không? 5 Ngươi sẽ chơi với nó như ngươi chơi với chim không? Ngươi sẽ cột nó lại cho các tớ gái của ngươi vui đùa không? 6 Nhóm dân chài sẽ thương lượng với ngươi để mua nó không? Họ sẽ xẻ thịt nó bán cho các lái buôn không? 7 Ngươi có thể lấy lao đâm vào da sống của nó hoặc dùng lao phóng cá đâm vào đầu nó không? 8 Hãy tra tay ngươi trên mình nó chỉ một lần thôi, rồi ngươi sẽ nhớ trận chiến đó và không dám làm như vậy nữa. 9 Kìa, niềm hy vọng của những ai làm vậy chỉ là hão huyền; chẳng phải bất kỳ ai thấy nó đều sẽ ngã lăn ra đất sao? 10 Không ai gan dạ đến nỗi dám khiêu khích con thủy quái; vậy thì ai có thể đứng trước mặt Ta? 11 Ai cho Ta trước điều chi để Ta phải trả lại? Mọi vật dưới trời đều thuộc về Ta. 12 Ta sẽ không giữ im lặng về các chân của con thủy quái, hoặc sức mạnh của nó, hoặc thân hình cân đối của nó. 13 Ai có thể lột da nó? Ai có thể đâm thủng áo giáp kép của nó? 14 Ai có thể mở banh miệng nó – răng đầy hàm thật khiếp sợ? 15 Trên lưng nó là những dãy khiên, san sát nhau như dấu niêm phong chi chít. 16 Mỗi cái đều khít với nhau đến nỗi gió không lọt qua được. 17 Chúng ăn khớp với nhau; chúng gắn chặt nhau, đến nỗi không thể tách rời được. 18 Chớp lóe ra từ tiếng khịt mũi của nó; mắt nó như mi mắt của rạng đông. 19 Từ miệng nó phun ra những ngọn đuốc cháy bừng, tia lửa bắn ra. 20 Khói bay ra từ mũi nó như nồi đun nóng trên ngọn lửa hực. 21 Hơi thở của nó khiến than bùng cháy; lửa ra từ miệng nó. 22 Trong cổ nó có sức mạnh, và sự kinh hãi nhảy múa trước mặt nó. 23 Các lớp thịt của nó dính vào nhau; chúng rắn chắc; không thể nào tách rời được. 24 Tim nó cứng như đá – thật vậy, cứng như thớt dưới của cối xay. 25 Khi nó trỗi dậy, ngay cả các thần cũng hoảng sợ; vì sợ nó, họ lùi lại. 26 Nếu gươm đâm nó, nó cũng chẳng hề hấn gì – ngay cả giáo, tên, hoặc bất cứ vũ khí sắc nhọn nào khác. 27 Nó coi sắt như rơm rạ, và đồng như gỗ mục. 28 Mũi tên không thể khiến nó bỏ chạy; đối với nó, đá như trấu. 29 Nó xem dùi cui như rơm; nó cười nhạo tiếng ngọn lao phóng vun vút. 30 Bụng nó như những miếng sành sắc bén; nó để lại dấu vết trên bùn lầy như thể dấu xe kéo trượt trên bàn đạp lúa. 31 Nó lặn sâu khiến sủi bọt như bọt trong nồi nước sôi; nó khiến biển sôi sục như nồi thuốc mỡ. 32 Nó để lại một đường sáng phía sau nó; người ta sẽ nghĩ biển sâu trắng xóa. 33 Không có loài nào trên đất sánh với nó, nó là tạo vật không biết sợ. 34 Nó xem thường mọi vật kiêu ngạo; nó là vua trên các sinh vật tự phụ.