29 1 Gióp lại trả lời, 2 “Ồ, ước gì tôi ở trong những tháng ngày xa xưa khi Chúa chăm sóc tôi, 3 khi ngọn đèn Ngài soi trên đầu tôi, và khi tôi bước đi trong bóng đêm bằng ánh sáng Ngài. 4 Ôi, ước gì tôi ở trong những ngày chín muồi khi Đức Chúa Trời là bạn thân thiết che chở lều tôi, 5 khi Đấng Toàn năng còn ở với tôi, và con cái tôi ở quanh tôi, 6 khi đường lối tôi bị sữa cuốn đi, và đá tuôn đổ trên tôi những dòng suối dầu! 7 Khi tôi ra khỏi cổng thành, khi tôi ngồi ở quảng trường của thành phố, 8 các thanh niên thấy tôi và tránh qua một bên, người già đứng dậy và bênh vực tôi. 9 Các vương tử từng kìm chế không nói khi tôi đến; họ lấy tay che miệng mình. 10 Người quý tộc im lặng, lưỡi họ dính chặt vào vòm miệng. 11 Vì sau khi tai họ đã nghe tôi, họ sẽ chúc phước cho tôi; sau khi mắt họ đã thấy tôi, họ sẽ làm chứng cho tôi và chấp thuận tôi 12 vì tôi từng cứu người nghèo khi họ kêu la, và tôi cũng cứu người mồ côi cha, khi họ không có ai để giúp đỡ. 13 Người sắp chết chúc phước cho tôi; tôi khiến cho người góa phụ vui mừng ca hát. 14 Tôi mặc sự công bình, và nó che phủ tôi; công lý của tôi như chiếc áo choàng và khăn xếp. 15 Tôi là mắt của người mù; tôi là đôi chân của người què. 16 Tôi là cha của người thiếu thốn; tôi thậm chí sẽ xem xét cảnh ngộ của người mà tôi chẳng biết. 17 Tôi bẻ hàm của kẻ bất chính; tôi lấy nạn nhân ra khỏi răng của nó. 18 Sau đó tôi nói, ‘Tôi sẽ chết trong tổ của mình; tôi sẽ thêm lên các ngày như hạt cát. 19 Rễ của tôi ăn sâu xuống tới nước, sương móc rơi trên các nhánh của ta suốt đêm. 20 Sự tôn kính trong tôi luôn luôn tươi mới, cây cung sức mạnh trong tay tôi luôn mới. 21 Người ta lắng nghe tôi, họ chờ tôi; họ im lặng nghe lời khuyên của tôi. 22 Sau khi tôi đã nói xong, họ không nói gì nữa; lời nói của tôi như nước rơi trên họ. 23 Họ luôn chờ đợi tôi như người ta trông chờ mưa; họ há miệng uống lời tôi, như người ta há miệng hứng nước mưa. 24 Tôi mỉm cười khi họ không kỳ vọng; họ không từ chối ánh sáng của mặt tôi. 25 Tôi chọn đường lối cho họ và chỉ huy họ; tôi sống như vua giữa quân đội, như người an ủi người than khóc ở đám tang.