19 1 Gióp trả lời, 2 “Các ông dày vò tôi và dùng lời nói nghiền nát tôi đến khi nào? 3 Đã mười lần các ông quở trách tôi; các ông bạc đãi tôi mà chẳng xấu hổ. 4 Nếu đúng là tôi có lỗi, thì lỗi ấy vẫn là do tôi. 5 Nếu thật các ông lên mặt với tôi và thuyết phục mọi người rằng tôi bị ghét bỏ, 6 thì các ông nên biết rằng Đức Chúa Trời đã gây thiệt hại cho tôi và giăng lưới Ngài bắt tôi. 7 Kìa, tôi kêu la rằng tôi bị ngược đãi, nhưng chẳng ai nghe tôi; tôi kêu cứu, nhưng chẳng thấy công lý. 8 Ngài đã chặn đường để tôi không thể vượt qua, Ngài khiến tối tăm vây phủ lối đi của tôi. 9 Ngài tước đoạt sự vinh quang tôi, Ngài lấy vương miện trên đầu tôi. 10 Ngài đập tôi tan nát tứ phía, tôi chẳng còn nữa; Ngài lấy hết hy vọng của tôi như cái cây. 11 Ngài cũng nhen cơn giận Ngài trên tôi; Ngài xem tôi như một trong các kẻ thù của Ngài. 12 Các đạo quân của Ngài kéo tới; chúng đắp gò bao vây tôi và dựng trại quanh lều tôi. 13 Ngài khiến anh em tôi lìa xa tôi; người quen của tôi hoàn toàn trở nên xa lạ với tôi. 14 Bà con thân thích của tôi lìa bỏ tôi; bạn bè thân thiết quên tôi. 15 Khách khứa từng ở trong nhà tôi và đứa tớ gái tôi xem tôi như người lạ; trước mặt họ tôi là người xa lạ. 16 Tôi gọi đầy tớ, nhưng nó không trả lời dù miệng tôi nài xin nó. 17 Hơi thở của tôi khiến vợ tôi khó chịu; lời tôi nài xin trở nên ghê tởm với anh chị em tôi. 18 Ngay cả trẻ con cũng khinh thị tôi; nếu tôi đứng dậy nói, chúng cũng nói nghịch lại tôi. 19 Tất cả bạn bè quen thuộc của tôi đều ghê tởm tôi; những người tôi yêu thương cũng trở mặt nghịch tôi. 20 Xương cốt tôi bám vào da thịt tôi; tôi còn sống chỉ còn da bọc răng. 21 Xin thương xót tôi, xin thương xót tôi, hỡi các bạn của tôi, vì tay của Đức Chúa Trời đã rờ đến tôi. 22 Sao các ông bắt bớ tôi như thể các ông là Đức Chúa Trời? Sao các ông không thỏa mãn khi thiêu nuốt thịt tôi? 23 Ôi, ước gì lời tôi nói được viết xuống! Ôi, ước gì chúng được viết trong sách! 24 Ôi, ước gì chúng được viết bằng bút sắt và chì lên đá mãi mãi! 25 Còn về phần tôi, tôi biết rằng Đấng Cứu chuộc tôi vẫn sống, cuối cùng Ngài sẽ đứng vững trên đất; 26 sau khi da tôi, thân xác này, bị tiêu hủy, tôi sẽ xem Chúa trong xác thịt tôi. 27 Tôi sẽ thấy Ngài, chính tôi sẽ thấy Ngài bên cạnh tôi; mắt tôi sẽ thấy Ngài, chứ không xem Ngài là người lạ. Thận tôi hao mòn trong tôi. 28 Nếu các ông nói, ‘Chúng ta quấy rối ông ấy thế nào! Cội rễ tai họa của ông ấy đều nằm ở ông ấy,’ 29 vậy các ông hãy sợ gươm, vì cơn thạnh nộ đem theo sự đoán phạt của gươm, để các ông biết là có sự đoán xét.”