9 1 Hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy nghe đây; ngày nay các ngươi sắp đi qua sông Giô-đanh, để vào đánh đuổi các dân tộc lớn, mạnh hơn mình, chiếm lấy những thành lớn, vách cao đến tận trời, 2 một giống dân cao lớn, tức các con cháu A-na-kim mà các ngươi đã biết; về giống dân ấy các ngươi đã nghe người ta nói: ‘Ai có thể địch lại con cháu A-nác?’ 3 Vậy nên hãy biết rằng Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi là Đấng đi trước các ngươi như đám lửa thiêu nuốt; Ngài sẽ hủy diệt họ, và hạ họ xuống trước mặt các ngươi; nhờ đó các ngươi sẽ đánh đuổi được họ và tiêu diệt họ nhanh chóng. 4 Khi Giê-hô-va đã trục xuất họ khỏi trước mặt các ngươi, thì các ngươi đừng tự nhủ trong lòng, rằng: ‘Nhờ mình công chính mà Giê-hô-va đã đem mình vào chiếm hữu xứ này,’ vì ấy là do sự gian ác của các dân tộc kia mà Giê-hô-va đánh đuổi họ trước mặt các ngươi. 5 Chẳng phải nhờ sự công bình của các ngươi hoặc nhờ lòng chính trực mà các ngươi sẽ được vào chiếm hữu xứ của họ; nhưng là do sự gian ác của các dân tộc đó mà Đức Chúa Trời các ngươi đánh đuổi họ trước mặt các ngươi, để Ngài làm thành lời Ngài đã thề hứa với các tổ phụ các ngươi, tức với Áp-ra-ham, Y-sác, và Gia-cốp. 6 Vì vậy, phải biết rằng Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi không ban cho các ngươi xứ tốt đẹp này vì sự công chính của các ngươi; các ngươi vốn là một dân ương ngạnh. 7 Phải nhớ, và không được quên, rằng các ngươi đã từng chọc giận Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình trong hoang mạc; từ ngày các ngươi ra khỏi Ai Cập cho đến khi các ngươi vào nơi này, các ngươi vẫn thường phản nghịch Giê-hô-va. 8 Ngoài ra, tại Hô-rếp, các ngươi cũng chọc giận Giê-hô-va, khiến Giê-hô-va nổi thạnh nộ muốn diệt mất các ngươi. 9 Khi tôi lên núi để nhận các bảng đá, tức các bảng ghi chép giao ước mà Giê-hô-va lập với các ngươi, tôi đã ở lại trên núi bốn mươi ngày bốn mươi đêm; tôi chẳng ăn, cũng chẳng uống. 10 Giê-hô-va trao cho tôi hai bảng đá do chính ngón tay Ngài viết ra; trên đó ghi lại một thứ, y như các lời mà Giê-hô-va đã rao báo cho các ngươi từ trong đám lửa vào ngày các ngươi nhóm hiệp. 11 cuối bốn mươi ngày bốn mươi đêm đó thì Giê-hô-va trao cho tôi hai bảng đá, là các bảng đá giao ước. 12 Giê-hô-va nói với tôi: ‘Hãy đứng dậy và mau đi xuống núi, vì dân mà con đem ra khỏi Ai Cập đã bị băng hoại. Họ đã nhanh chóng tẻ tách khỏi con đường mà Ta đã truyền dạy. Họ đã đúc tượng cho mình.’ 13 Ngoài ra, Giê-hô-va cũng nói với tôi: ‘Ta đã thấy dân này rồi; chúng là một dân ương ngạnh. 14 Con hãy để mặc Ta, để Ta tiêu diệt chúng và xóa sạch tên tuổi chúng khỏi dưới trời, rồi Ta sẽ khiến con trở nên một dân mạnh hơn, lớn hơn chúng.’ 15 Vậy là tôi quay lại và đi xuống núi, trong lúc ngọn núi đang cháy. 16 Tôi nhìn thì thấy các ngươi đã phạm tội với Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình. Các ngươi đã tự đúc cho mình một bò con. Các ngươi đã từ bỏ con đường mà Giê-hô-va đã truyền dạy các ngươi 17 Tôi cầm hai bảng đá và ném khỏi tay mình, khiến chúng vỡ ra trước mặt các ngươi. 18 Tôi lại sấp mình xuống trước Giê-hô-va trong bốn mươi ngày bốn mươi đêm; tôi chẳng ăn, cũng chẳng uống, vì mọi tội mà các ngươi đã phạm, khi các ngươi làm điều ác trước mặt Giê-hô-va, để chọc giận Ngài. 19 Vì tôi sợ Giê-hô-va nổi thạnh nộ và tức giận với các ngươi, khiến Ngài tiêu diệt các ngươi. Nhưng lần này Giê-hô-va cũng chịu nghe tôi. 20 Giê-hô-va nổi giận với A-rôn, muốn tiêu diệt anh ấy; lúc đó tôi cũng cầu thay cho A-rôn. 21 Còn vật tội lỗi của các ngươi, tức tượng bò con mà các ngươi đã làm ra, thì tôi lấy đem đi đốt, đập và nghiền ra, cho đến khi nó mịn như bụi. Tôi đổ bụi đó xuống suối nước từ trên núi chảy xuống. 22 Tại Tha-bê-ra, tại Ma-sa, và tại Kíp-rốt Ha-tha-va, anh em cũng chọc giận Giê-hô-va. 23 Khi Giê-hô-va sai anh em từ Ca-đe Ba-nê-a ra đi và dặn rằng: ‘Hãy đi lên chiếm hữu xứ mà Ta đã ban cho các ngươi,’ thì anh em đã nổi lên chống lại giới luật của Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, và anh em không chịu tin, cũng không chịu nghe tiếng Ngài. 24 Anh em cứ luôn phản nghịch Giê-hô-va từ ngày tôi biết anh em. 25 Vậy nên tôi nằm sấp mình xuống trước Giê-hô-va trong bốn mươi ngày bốn mươi đêm, vì Ngài nói sẽ tiêu diệt các ngươi. 26 Tôi cầu nguyện với Giê-hô-va, rằng: ‘Ôi, lạy Chúa Giê-hô-va, xin Ngài đừng hủy diệt dân Ngài, là cơ nghiệp mà Ngài đã dùng ơn lớn giải cứu, đã dùng tay mạnh sức mà đem ra khỏi Ai Cập. 27 Xin hãy nhớ lại các đầy tớ Ngài là Áp-ra-ham, Y-sác, và Gia-cốp; xin đừng chấp sự ngang bướng của dân này, cũng như sự gian ác và tội lỗi họ, 28 e rằng xứ mà Ngài đã đem chúng tôi ra khỏi, sẽ nói: “Vì Giê-hô-va không thể đem chúng vào đất mà Ngài đã hứa cho chúng, và vì Ngài ghét bỏ chúng, nên Ngài đã đưa chúng vào hoang mạc rồi giết đi.” 29 Nhưng họ là dân Chúa và cơ nghiệp của Ngài, đã được Ngài giải cứu bằng sức mạnh lớn và bằng sự thể hiện quyền năng Ngài.’