24 1 Khi người nào lấy vợ và đã cưới rồi, nếu chị ta không được lòng người chồng vì người này thấy chị có điều gì đó không tương xứng, thì người đó phải viết cho chị một giấy chứng nhận ly hôn, rồi bảo chị ra khỏi nhà. 2 Khi đã ra khỏi nhà người này thì chị có thể về làm vợ một người đàn ông khác. 3 Nếu người chồng sau này lại ghét bỏ chị và viết chứng nhận ly hôn trao cho chị, rồi đuổi chị ra khỏi nhà; hay nếu người chồng sau qua đời, thì người đàn ông lúc đầu đã lấy chị làm vợ – 4 tức người chồng trước đó đã đuổi chị đi – người này không được lấy chị làm vợ lại, vì chị đã bị ô uế. Đó là điều kinh tởm đối với Giê-hô-va. Các ngươi không được làm cho ô uế xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ban cho mình làm sản nghiệp. 5 Khi một người mới cưới vợ thì người đó khỏi phải ra trận, và cũng không bị buộc thi hành bổn phận nào có tính cưỡng bách; người đó được thong thả ở nhà một năm để đem lại niềm vui cho người vợ mình đã cưới. 6 Không ai được giữ cối xay hay thớt cối trên như vật thế chấp, vì đó chẳng khác nào nhận cầm mạng sống của người khác. 7 Nếu kẻ nào bắt cóc một người anh em mình từ giữa vòng dân Y-sơ-ra-ên, và đối xử với người đó như nô lệ rồi đem bán, thì kẻ bắt người đó phải chết.Các ngươi phải diệt trừ việc ác khỏi giữa vòng mình. 8 Hãy coi chừng về nạn dịch phung hủi, để cẩn thận tuân thủ và làm theo mọi hướng dẫn mà các thầy tế lễ dòng Lê-vi đã chỉ dạy cho các ngươi; các ngươi phải thực hiện đúng như tôi đã dặn bảo họ. 9 Hãy nhớ lại điều Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi đã làm cho Mi-ri-am, khi các ngươi ra khỏi Ai Cập. 10 Khi các ngươi cho người khác vay mượn thứ gì thì cũng đừng vào nhà họ mà lấy vật thế chấp. 11 Các ngươi cứ đứng bên ngoài và người đi vay mượn các ngươi đó sẽ đem vật thế chấp ra cho các ngươi. 12 Nếu đó là người nghèo thì các ngươi không được đi ngủ khi vẫn còn giữ vật thế chấp đó. 13 Đến lúc mặt trời lặn thì các ngươi nhất định phải trả lại món đồ thế chấp cho họ, để họ có áo mà đắp khi ngủ và chúc phước cho các ngươi; đó sẽ là sự công chính của các ngươi trước mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình. 14 Các ngươi không được áp bức người làm thuê nghèo khổ, thiếu thốn, dầu đó là người anh em Y-sơ-ra-ên của mình hay là khách ngoại kiều đang ở trong xứ các ngươi, bên trong các thành của các ngươi. 15 Mỗi ngày các ngươi phải trả công cho họ ngay; không được để vấn đề này tồn đọng sau khi mặt trời lặn, vì họ nghèo thiếu và phải cậy vào đó để sống. 16 Không được xử tử cha mẹ vì tội của con cái, cũng không được xử tử con cái vì tội của cha mẹ. Trái lại, ai phạm tội thì chính người đó phải bị xử tử. 17 Các ngươi không được xử bất công đối với khách ngoại kiều hay kẻ mồ côi, cũng đừng nhận áo của góa phụ làm vật thế chấp. 18 Các ngươi phải nhớ lại mình đã từng làm nô lệ tại Ai Cập, và nhờ Giê-hô-va Đức Chúa Trời giải cứu mình khỏi đó. Vậy nên tôi chỉ thị cho các ngươi phải vâng theo giới luật này. 19 Khi các ngươi gặt lúa ngoài đồng, và nếu các ngươi lỡ bỏ quên bó lúa nào ngoài đó, thì các ngươi không được quay trở lại lấy. Các ngươi phải để cho khách ngoại kiều, cho kẻ mồ côi, hoặc cho người góa bụa, để Giê-hô-va Đức Chúa Trời ban phước cho các ngươi trong mọi việc tay các ngươi làm. 20 Khi các ngươi rung lắc cây ô-liu mình, thì các ngươi không được mót lại những trái còn sót trên nhánh; đó sẽ là phần của khách ngoại kiều, kẻ mồ côi, hoặc người góa bụa. 21 Khi các ngươi thu hoạch trái của vườn nho mình, các ngươi không được quay lại mót; đó sẽ là phần của khách ngoại kiều, kẻ mồ côi, hay người góa bụa. 22 Các ngươi phải nhớ lại rằng mình từng là nô lệ trong xứ Ai Cập; vì vậy tôi chỉ thị các ngươi phải tuân giữ giới luật này.